Án Tây Du

Đại Đường Đôn Hoàng Biến


389
Tham khảo
199
Lượt Đọc
28
Tải về
Ủng hộ chúng tôi
https://api.timsach.vn/go/4200248012

Án Tây Du

Đại Đường Đôn Hoàng Biến

Tuyển tập: 81 Án Tây Du
Huyền Trang và Lữ Thịnh từng có một ước hẹn, rằng sẽ cùng nhau dùng cả đời để đi tìm ý nghĩa của “đại đạo”. Thế nhưng chỉ sau vài năm ngắn ngủi, khi Huyền Trang tới Đôn Hoàng để tìm bạn mình, Lữ Thịnh đã mang theo tiếng xấu chịu vạn người phỉ nhổ mà chết trong nỗi ô nhục, cùng với đó là sự xuất hiện của yêu sói tự xưng là thần tiên giáng trần Khuê Mộc Lang.

Vì sao Lữ Thịnh tài hoa tuyệt thế lại chết đi như vậy? Rốt cuộc những bí mật kinh thiên động địa gì đang bị chôn vùi dưới tầng tầng lớp lớp cát vàng đại mạc?
***
Bộ sách 81 Án Tây Du gồm có:
***
Năm Vũ Đức thứ chín Đại Đường. Châu Tây Sa, huyện nha Đôn Hoàng, địa lao.
Địa lao sâu hai trượng dưới đất, dài không đủ ba trượng, rộng không quá bảy thước, ở giữa dùng gỗ du to cứng ngăn ra, một bên là lối đi, một bên là nhà tù, không gian cực kì chật chội, không hề có chỗ để xê dịch, như sống và chết, như thành và bại.
Giám ngục huyện nha dẫn một tiểu lại bạch trực đi trên lối đi chật hẹp. Đang vào lúc hoàng hôn, trên đỉnh lối đi có mấy lỗ thông khí dẫn thẳng lên mặt đất, có ánh trời chiều chạng vạng hắt xuống, loang lổ u ám. Trong địa lao chỉ có năm phòng giam, bốn phòng bên ngoài đều không có một bóng người, mặt đất đá được đầm cứng loang lổ màu nâu, dường như là màu máu cũ kĩ năm xưa.
Giám ngục mở xích cửa phòng giam bên trong cùng, mở cửa song gỗ ra, bạch trực đặt xuống đất một hộp đồ ăn.
Giám ngục thấp giọng: "Lang quân, đến lúc lên đường rồi."
Trong bóng tối có tiếng xiềng xích vang lên, tù nhân chậm rãi đứng dậy, từ trong bóng tối đi ra. Người này bẩn thỉu nhếch nhác, tóc tai bù xù, chỉ có một đôi mắt lấp lánh chiếu ra ánh sáng như ngọn lửa.
Trên tay, trên chân, trên hông, thậm chí trên cổ hắn đều có còng sắt. Bảy tám sợi xích sắt đều to như ngón tay cái, vô cùng nặng nề, đầu bên kia khóa vào vòng sắt liền với tường, cử động một cái, kêu lên loảng xoảng.
Bạch trực khiếp sợ trong lòng, nhanh chóng đứng dậy lui lại, cầm hoành đao dưới nách . Giám ngục lại không để ý, đi tới mở hộp đồ ăn, bên trong là một chiếc bánh vừng, một con gà hầm, một bầu rượu. Hắn nhất nhất bày ra dưới đất.
Tù nhân nói bằng giọng bình thản: "Chết kiểu nào? Chém hay là treo cổ?"
Giám ngục nói: "Chết đói trong tù".
Tù nhân cười ha hả: "Một đám chuột nhát chết. Thuốc hạ trong rượu này sao? Mang tới đây!"
Giám ngục lắc đầu: "Lang quân, ý của quan trên là phải hạ dược ngài, mua một chút câu vẫn hoặc ô đầu cho vào trong rượu. Có điều luật Đường nghiêm ngặt, người mua bán độc dược đều treo cổ, tiểu nhân lại không muốn làm liên lụy người khác. Bữa rượu này chỉ là tấm lòng của tiểu nhân, ngài là hương đảng Đôn Hoàng ta, có tình đồng hương, trên tay đã sắp dính tính mạng của ngài, lại muốn giữ cho bữa rượu này được trong sạch, cho nên tiểu nhân liền mang theo một dải lụa dài."
Giám ngục lấy ra ba thước trắng lụa từ trong tay áo, buông trên tay, tay kia nâng bầu rượu lên.
Tù nhân cầm lấy bầu rượu uống một hơi cạn sạch, vung tay ném vào tường vỡ tan, đột nhiên điên cuồng gầm lên giận dữ: "Ta phải đến chỗ phủ quân Thái Sơn báo danh, rồi một ngày luân hồi trở về, nhất định phải tái chiến Đôn Hoàng!
Ngôn ngữ
Tất cả sách điện tử, ebook trên website TimSach.VN đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy để ủng hộ Tác giảNhà xuất bản
Mượn Ebook Tốc độ cao - Không quảng cáo
Trang chủ